"Ý đen tối nuôi dưỡng Tình sầu, làm
Thân thể héo mòn. Thân thể héo mòn trở lại nuôi dưỡng Tình sầu và làm
cho Ý càng thêm đen tối. Đây là cái vòng lẩn quẩn của cuộc đời..."
Thích Trí Siêu
4. Ý Tình
Thân
Bình thường các triết gia hay
đặt câu hỏi Ta là ai? Ở đây chúng ta đặt lại câu
hỏi Ta là gì? Và đi xa hơn nữa, Ta làm gì? Theo đạo Phật cái Ta không có
thật mà chỉ là một ảo tưởng, một giả danh được đặt trên năm uẩn (xem Vô
ngã[6]).
Trong năm uẩn (sắc, thọ, tưởng, hành, thức), sắc thuộc về sắc thân, còn
bốn uẩn kia thuộc về tâm. Tâm chỉ có tên mà không có hình tướng nên gọi
là danh (nama). Trên giáo lý con người chỉ là danh-sắc (nama-rupa) không
hơn không kém, nhưng ở đây tôi đứng trên phương diện tương đối của thế
gian, tạm lấy những quan niệm của người đời mà nói chuyện, trong nhà
Phật gọi đó là "thế giới tất đàn", một trong Tứ Tất Đàn[7]
(catvari siddhanta), tức là bốn tiêu chuẩn để trình bày sự thật.
Con người là một loài hữu tình,
tiếng Phạn là sattva, tức là có tình cảm. Vì có tình cảm nên mới có
phiền não. Sau đây là một thí dụ về tiến trình của tình cảm.
Trong một bữa tiệc ăn uống với bạn
bè, tôi để ý thấy cô Tám là người hoạt bát, ăn nói vui vẻ có duyên. Về
nhà, hình ảnh của cô Tám cứ lởn vởn hiện ra trong đầu óc tôi. Nếu tôi
chỉ có Ý nhớ, nghĩ, tưởng về cô Tám thôi rồi chấm dứt ở đó thì không có
chuyện gì đáng nói. Nhưng sau khi nhớ, nghĩ, tưởng về cô Tám thì trong
tôi nảy sinh ra một thứ tình, đó là ưa mến. Khi Ý nhớ lại
những điệu bộ, cử chỉ ăn nói duyên dáng của cô Tám thì (Tình)
tôi lại càng ưa mến cô ấy! Khi Tình ưa mến thì nó khiến cho Ý phải suy
nghĩ đủ mội cách để làm quen và gần gũi. Sau khi nặn đầu bóp trán với
trăm mưu ngàn kế thì Ý nghĩ ra được một cách. Và muốn thực hiện cách đó
thì Ý phải nhờ đến Thân và Khẩu. Thân phải tìm đến nhà cô
Tám để Khẩu nói chuyện tỏ Tình.
Trong nhà Phật thường nói đến bộ ba
"Thân, Khẩu, Ý", gọi là tam nghiệp vì đó là ba cánh cửa tạo nghiệp. Nay
có thêm Tình là một yếu tố quan trọng không kém trong vấn đề tạo nghiệp
nên cần được thêm vào. Để đơn giản hóa vấn đề, tôi sẽ giữ con số ba,
nghĩa là xếp Khẩu và Thân lại làm một vì khẩu là một phần của thân thể.
Như vậy chúng ta sẽ có một bộ ba mới là Ý, Tình, Thân.
Hằng ngày mỗi khi Ý suy nghĩ, nhớ
tưởng thì ta cho là Ta suy nghĩ, nhớ tưởng. Khi Tình yêu ghét, vui buồn
thì ta cho là Ta yêu ghét, vui buồn. Khi Thân đi đứng, cử động, nói
năng, làm việc thì ta cho là Ta đi đứng, cử động, nói năng, làm việc.
Nói cách khác, tất cả chúng ta đều vô tình công nhận Ý, Tình, Thân chính
là Ta, là mình. Vì thế nên tôi tạm gọi ba anh này là Ba Mình, Ba
Mình cần được hiểu là ba cái mà chúng ta tin và tưởng đó là ta, là mình.
Theo thế gian, ta có thể nói con
người là một tổng hợp của Ý, Tình, Thân.
1/ Thế nào là ý tình thân?
a)
Ý: là ý thức hay tâm ý, tức khả năng nhận thức, hiểu biết, phân biệt,
suy tư, nghĩ tưởng, v.v...
b)
Tình: là tất cả những tình cảm mà ta cảm nhận được như: vui, buồn, yêu,
ghét, giận, hờn, đam mê, lo sợ, ghen tức, v.v...
c)
Thân: là những gì thuộc về thân thể như cử chỉ, nói năng, hành động và
thái độ.
Ba cái này luôn đi chung và liên
quan rất mật thiết với nhau. Xưa nay vấn đề Tình hay tình cảm không được
đề cập tới vì người ta xem nó thuộc về tâm hay tâm sở, nhưng nay tôi lọc
nó ra thành một phần riêng vì nó có một tác dụng đặc biệt và quan
trọng trong đời sống con người. Tâm là một danh từ bao quát. Trong ngũ
uẩn thì sắc uẩn thuộc về thân còn bốn uẩn kia: thọ, tưởng, hành, thức
thuộc về tâm. Ý thức, Mạt Na thức và A lại Da thức cũng thuộc về tâm.
Đương nhiên ở đây Ý và Tình cũng thuộc về tâm, nhưng mỗi cái có công
năng khác nhau.
Khi sự vật xảy ra theo Ý của tôi
(vì tôi cho ý kiến của tôi đúng) thì Tình của tôi vui mừng, hân hoan
sung sướng, và Thân của tôi thoải mái, nhẹ nhàng, dễ chịu ...
Nhưng khi sự vật xảy ra trái Ý
tôi thì Tình của tôi buồn bực, giận hờn, lo âu và Thân của tôi sinh ra
bệnh hoạn, hốc hác, mệt mỏi, ...
Khi cô Tám làm đúng như Ý tôi
muốn thì tự nhiên tôi có cảm tình và sẽ có một thái độ dễ thương, cởi mở
và thân thiện với cô ấy.
Khi anh Bảy làm trái Ý tôi thì
tôi mất cảm tình với anh và từ đó tôi sẽ có những cử chỉ, thái độ lạnh
lùng, xa lạ, thù ghét.
Khi những đứa con của tôi nghe
lời và làm đúng ý tôi thì tôi thấy chúng nó rất dễ thương, nhưng khi
chúng không nghe lời và làm trái ý tôi thì tôi buồn giận và thấy chúng
khó thương.
Qua thí dụ về cô Tám ở trên, ta
thấy vì tâm ý có những suy nghĩ, nhớ tưởng như vậy nên mới đưa đến tình
cảm như vậy. Vì có tình cảm như vậy nên mới sinh ra cử chỉ và thái độ
như vậy.
Ý nghĩ
→
Tình cảm →
Thái độ
Đây là đi theo chiều Ý, Tình,
Thân.
Tôi nghĩ rằng vào
chùa là mình phải lịch sự dễ thương. Vì (ý) nghĩ như thế nên mỗi khi gặp
ai trong chùa là (thân) tôi đều mỉm cười chắp tay cúi đầu chào. Trong
chùa có cô Sáu hay đến lễ Phật, mỗi khi thấy tôi làm như thế, cô ta cũng
mỉm cười chắp tay đáp lại. Qua sự mỉm cười chắp tay chào qua chào lại
như thế mà tôi và cô Sáu nảy sinh thiện cảm với nhau. Vì nghĩ như vậy
nên tôi mới làm như vậy. Vì làm như vậy nên sinh ra tình cảm như vậy.
Ý nghĩ
→
Thái độ →
Tình cảm
Đây là đi theo chiều Ý, Thân,
Tình.
Dù đi theo chiều nào đi nữa,
một khi cái bánh xe Ba Mình (Ý,Tình, Thân) này bắt đầu chuyển (cái này
sinh ra cái kia) thì nó sẽ tự động quay tiếp và gây ra hạnh phúc hay khổ
đau.
2/ Vấn đề trục trặc
Bình thường nếu cái bánh xe Ba
Mình này quay đều đặn thì không có gì khổ hết! Nhưng thực tế nó luôn
luôn có vấn đề trục trặc, không quay suông sẻ được. Xin lấy vài thí dụ
để hiểu.
Ý và Tình không tương ưng
Sau khi chào qua chào lại, tôi
và cô Sáu thấy mến nhau. Tôi bắt đầu chú ý đến cô ta nhiều hơn. Nhờ thế
tôi biết được cô ấy hay đi chùa vào ngày rằm và mồng một. Do đó tôi cố
gắng đến chùa vào những ngày này để có dịp gặp và làm quen với cô Sáu. Ý
tôi nghĩ như vậy nên Tình của tôi chớm nở hy vọng. Nhưng qua vài lần nói
chuyện, tôi khám phá ra cô Sáu đã có người yêu và sắp làm đám cưới! Tim
tôi bỗng se thắt lại và đầu tôi choáng váng. Về nhà ý thức tôi làm việc
như chong chóng, tôi thấy mình không thể yêu được, vì ý tôi không cho
phép tôi yêu cô nữa. Nhưng con tim (tình) của tôi nó cứ muốn yêu cô ta.
Ngạn ngữ Pháp có câu: "Con tim có những lý do của
nó mà lý trí không thể biết được" (le coeur a ses raisons que la
raison ne connait point, Blaise Pascal). Đến đây Ý (lý trí)
và Tình (cảm) bắt đầu xung đột dữ dội làm tôi mất ăn mất ngủ,
Thân thể mệt mỏi, hốc hác, thật là khổ sở!
Theo quan niệm bình dân, ý (lý trí)
nằm ở trong đầu, còn tình cảm nằm ở trong tim hay trong lòng. Bởi vậy
khi thất tình, người ta hay biểu lộ nó qua hình vẽ "con tim rướm máu".
Khi ý và tình (hay đầu và tim) đi đôi với nhau thì mọi sự an ổn. Khi ý
và tình đi ngược thì sinh ra giằng co khổ sở.
Thương yêu không đúng chỗ thì người
đời chửi rủa, lên án và mình sẽ mang mặc cảm tội lỗi. Nhưng nếu hy sinh
tình cảm để theo lý trí thì tim sẽ mang một vết thương lòng.
Trong ba anh, Ý được xem như anh
cả, Tình là anh thứ hai, còn Thân là em út. Ý và Tình thường hay chống
trái nhau, còn Thân thì dễ dãi nghe lời hai anh, sai đâu làm đó, nhưng
nhiều khi nó cũng cứng đầu khó dạy.
Ý và Thân không tương ưng
Hồi nhỏ khi mới được sinh ra tôi
đâu có biết uống rượu hút thuốc là gì. Sau này lớn lên giao du với bạn
bè, rủ nhau hút thuốc uống rượu. Ban đầu chỉ hút vài điếu, uống vài ly
cho vui rồi từ từ sinh ra nghiện ngập. Đến khi nghiện rồi thì không thể
bỏ được, ngày nào cũng phải ít nhất hai bao thuốc lá và một chai rượu.
Gần đây nhờ bà con họ hàng nhắc nhở, (ý thức) tôi biết rõ hút thuốc làm
hại phổi, uống rượu hại gan, có thể lao phổi hoặc viêm xơ gan. Nhưng đến
giờ mà không có thuốc và rượu thì tay chân tôi bủn rủn, cổ khô miệng
đắng, bao tử cào cấu, toàn thân yếu lả, không làm ăn gì được. Thân thể
tôi không chịu nghe lời ý (lý trí) tôi nữa. Ý muốn cai rượu cai thuốc
nhưng thân thể chống lại không theo. Người nào cai được thì xem như Ý
thắng, còn không cai được thì Thân thắng thế.
Tình và Thân không tương ưng
Trong lớp học có cô Linda người Mỹ
rất đẹp làm tôi say mê để ý. Nhưng cô ta có tánh kỳ thị, không ưa người
da vàng. Vì thân tôi là người da vàng nên tình của tôi không thành! Tình
muốn nhưng tại Thân nên sự không thành.
Trên đây là vài thí dụ về sự chống
trái giữa Ba Mình (Ý, Tình, Thân). Nhưng không cần phải chờ đến khi Ba
Mình chống trái mới sinh chuyện. Nhiều khi chúng đồng ý hợp tác với nhau
cũng đưa đến đau khổ như thường.
Khi Ý có những ý nghĩ đen tối, cho
rằng ai cũng ghét mình, nói xấu mình thì làm sao Tình vui cho được. Lúc
đó Tình sinh ra buồn bực, âu sầu, rồi từ từ Thân xa lánh không muốn tiếp
xúc với mọi người. Khi thấy mình xa lánh, buồn bực, khó chịu thì đâu ai
dám lại gần nói chuyện vui vẻ. Và như thế (tình) mình lại buồn thêm và Ý
tin chắc là người đời xấu ác.
Ý đen tối nuôi dưỡng Tình sầu, làm
Thân thể héo mòn. Thân thể héo mòn trở lại nuôi dưỡng Tình sầu và làm
cho Ý càng thêm đen tối. Đây là cái vòng lẩn quẩn của cuộc đời. Từ cái
khổ này đưa đến cái khổ khác (gọi là Khổ Khổ) khó mà thoát ra được.
* Tại sao bánh xe Ba Mình không
ngừng quay cho ta đỡ khổ?
Ba Mình không thể ngưng làm việc
được. Nếu muốn nó ngưng thì ta phải làm cho Ý ngừng trước rồi từ từ Tình
và Thân sẽ ngưng sau.
Nếu muốn cho Ý ngừng thì có ba
cách:
1) Ngồi
thiền nhập định, không khởi một ý niệm, ý nghĩ, ý tưởng.
2) Ngủ
không mơ. Nếu ngủ mà mơ thì trong giấc mơ Ý thức vẫn làm việc, trong Duy
Thức Học gọi là "mộng trung ý thức". Thí dụ trong mơ thấy ma quỷ rượt
bắt thì hoảng sợ, tim đập mạnh, người toát mồ hôi.
3) Bất
tỉnh nhân sự hoặc rơi vào coma.
Ba cách trên không phải dễ thực
hiện:
1- Đa
số chúng ta không phải là hành giả Du Già (Yogi) hay thiền sư nên khó mà
nhập định (samadhi) dứt bặt tâm ý được.
2- Ngủ
không mơ có thể được, nhưng chẳng lẽ ta cứ nằm ngủ suốt ngày suốt đêm
sao?
3- Bất
tỉnh nhân sự hoặc coma thì chắc chúng ta không muốn, mà muốn cũng khó
làm.
Động cơ khiến cho Ba Mình làm việc
không ngừng chính là nghiệp lực. Mà nghiệp lực đâu phải mới có đây, nó
đã có từ đời nào rồi, trước khi ta được sinh ra trong kiếp này. Bình tâm
nhìn lại, Ba Mình không phải lúc nào cũng làm cho ta khổ đau. Khi Ba
Mình (Ý, Tình, Thân) làm việc hòa thuận với nhau thì nó cũng cho ta hạnh
phúc, dù hạnh phúc đó phù du tạm bợ.
(còn tiếp)
0 Kommentare:
Đăng nhận xét